Trong khi mọi người đang vật lộn cắt giảm chi tiêu trong cơn bão giá, Rachel Howlett (45 tuổi, Anh) thấy mình đứng ngoài cuộc bởi cô vốn là người sống tiết kiệm tới từng xu.
Rachel chi trung bình ít hơn 2 bảng Anh/ngày (56.000 đồng) cho thực phẩm và chỉ mua quần áo ở khu vực dành cho thanh thiếu niên, nơi các sản phẩm được miễn thuế.
Cô làm cùng lúc hai công việc, sống độc thân, sở hữu căn hộ hai phòng ngủ có diện tích khiêm tốn ở Biggleswade. Rachel rất tự hào với lối sống của mình.
Người phụ nữ giải thích cô không có con cái, bởi vậy lựa chọn sống tiết kiệm ở hiện tại một phần do mọi thứ quá đắt đỏ, phần nữa bởi muốn có tiền để tự lo cho mình lúc về già.
“Tôi sống ở mức tối thiểu. Anh chị thường nói tôi ám ảnh bởi tiền, nhưng tôi thấy mình tiết kiệm và ghét lãng phí”, cô nói với The Sun.
Rachel thích uống trà, và thường tái sử dụng một gói trà túi lọc tới 8 lần. Cô tự mang theo bình thay vì mua nó khi đi ra ngoài, không bao giờ lãng phí thức ăn. Nếu có bông cải xanh, cô tận dụng cả thân và lá để nấu, không bao giờ gọt vỏ rau củ vì “làm thế trông chúng sẽ nhỏ đi”.
“Bằng cách này, thông qua bảng tính thu chi, mỗi tuần tôi chỉ chi 13,36 bảng Anh (372.000 đồng) cho việc mua sắm thực phẩm. Tôi càng cẩn trọng hơn trong chi tiêu sau khi mất việc tại rạp hát trong thời gian dịch Covid-19 bùng phát”, Rachel kể.
Các sản phẩm và dụng cụ vệ sinh chiếm một khoản khá lớn trong chi phí sinh hoạt của nhiều gia đình.
Nghiên cứu của Andrex và tổ chức từ thiện In Kind Direct cho thấy một số người dân sẽ không có nước rửa mặt, nước rửa tay, chất khử mùi và thậm chí cả cuộn giấy vệ sinh để dùng do cuộc khủng hoảng chi phí sinh hoạt.
“Tôi được tặng một bánh xà phòng lớn vào cuối năm ngoái và tới giờ vẫn còn dùng được. Khi chai dầu gội và dầu xả gần hết, tôi cắt đôi vỏ rồi vét kiệt đến giọt cuối cùng. Món đồ trang điểm duy nhất tôi có là một thỏi son”.
Người phụ nữ 45 tuổi nói rằng cô đang dùng thuốc tránh thai nên không có kinh nguyệt. Cô dùng chúng vì sự tiện lợi, và nó cũng giúp cô không phải mua băng vệ sinh hay sản phẩm đắt tiền khi đến kỳ kinh nguyệt.
Rachel đăng ký vào làm việc cho các công ty nghiên cứu thị trường, ở vị trí thử nghiệm sản phẩm. Cô nhận được đủ loại hàng hóa miễn phí để dùng thử, từ dầu gội đến kem dưỡng tay hay chất tẩy rửa nhà tắm.
“Tôi đang dùng một chất khử mùi được cấp miễn phí bởi công ty. Tôi cũng không cần những thứ như khăn lau. Đối với giấy vệ sinh, mua bịch 16 cuộn rẻ hơn loại 4 cuộn”.
Cuộc khủng hoảng chi phí gia tăng ở Anh càng khiến Rachel quyết tâm tiết kiệm từng xu. Cô cố gắng tìm kiếm món hời mọi lúc.
“Tôi có thể ăn hũ sữa chua hết hạn một tháng, và từng ăn một quả trứng hết hạn hai tháng trước đó. Mọi người vứt bỏ thức ăn quá nhanh trước khi chúng thực sự hỏng”.
Giảm bớt nhu cầu cá nhân
Trong khoảng thời gian từ tháng 10 đến tháng 2 năm sau, Rachel dùng nến thắp sáng thay đèn, chỉ bật hệ thống sưởi tổng cộng 6 giờ. Mỗi tháng, cô trả 25 bảng Anh (699.000 đồng) cho điện và khí đốt. Cô tắm vòi hoa sen vì nó ít tốn nước hơn bồn tắm, và luôn cố gắng tắm thật nhanh.
Thay vì chọn điện thoại thông minh, Rachel sử dụng một chiếc điện thoại đời cũ với chi phí 6 bảng Anh/tháng.
Cô rất hiếm khi mua quần áo mới, và nếu mua cô sẽ chọn ở khu vực đồ của thanh thiếu niên để có giá rẻ hơn và được miễn thuế. Trong hai năm qua, cô chỉ mua một chiếc quần tây và một áo sơ mi vì cần cho công việc.
Tuy nhiên, Rachel khẳng định cô không hề sống cô lập với mọi người xung quanh.
“Tôi không đi chơi nhiều, nhưng nếu có tôi thường cố gắng làm thêm việc gì đó để đảm bảo rằng mình không tiêu lố tiền. Tôi thường để lại khoản tiền bo hào phóng, và dù tôi không uống rượu thì vẫn vui vẻ chia hóa đơn 50-50 với người đi cùng”.
Rachel nói rằng bản thân cô luôn suy nghĩ về việc tại sao mọi người lại cố sống phù phiếm.
“Đáng buồn thay, có nhiều người chẳng thể kiếm đủ tiền cho những thứ cơ bản. Nhưng những người khác lại nghĩ rằng họ đang cắt giảm chi tiêu trong khi không phải vậy. Tôi không hiểu tại sao người ta vung tiền mua cà phê mang đi, hay chi 10 bảng cho bữa trưa khi có thể tự làm ở nhà”.
Cô cho rằng mọi người chi rất nhiều tiền cho những thứ không cần thiết. Nếu điều chỉnh chi tiêu và kỳ vọng của bản thân, họ có thể tiết kiệm rất nhiều.
“Tôi muốn mọi người nhận ra rằng một ngân sách eo hẹp sẽ không làm hỏng cuộc sống của họ”, Rachel bày tỏ.
Nguồn: zingnews